Tâm của Mẹ
Tâm Sự Người Phụ Nữ Tôi, một công nhân tự do, không từ chối bất cứ công việc gì. Một người con gái sinh ra tại miền quê sông nước, nhưng lớn lên tại Bảo Lộc. Như bao đứa trẻ khác, tôi cũng có những ngày tháng cắp sách đến trường, rồi phụ giúp gia đình cho đến ngày tôi lên xe hoa về nhà chồng. Nói là xe hoa cho sang, chứ thực ra là chiếc xe 67 mà chồng tôi mượn của một người bạn. Nhớ lại, thời ấy còn khó khăn lắm, khi Việt Nam vẫn sống dưới chế độ bao cấp, chưa mở cửa như bây giờ. Đám cưới của tôi giản dị và mộc mạc, nhưng cũng chứa đựng bao kỷ niệm, có vui, có buồn. Tất cả đều đã qua đi, nhưng thỉnh thoảng tôi vẫn lôi ra để nhớ về những ký ức gắn liền với cuộc sống của mình. Ở nhà với cha mẹ, tôi phải lo cho các em, còn về nhà chồng, tôi cũng không kém phần tất bật. Gia đình chồng tôi là gia đình Công Giáo sùng đạo, mỗi sáng tôi dậy lúc 4 giờ sáng, đi lễ, xong lại vội vàng ăn sáng rồi chuẩn bị lên nương dâu, hay làm cà phê, nuôi tằm cho mẹ chồng. Bố chồng tôi mất sớm, trước khi tôi về ...