Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 11, 2016

Tâm của Mẹ

Tâm Sự Người Phụ Nữ Tôi, một công nhân tự do, không từ chối bất cứ công việc gì. Một người con gái sinh ra tại miền quê sông nước, nhưng lớn lên tại Bảo Lộc. Như bao đứa trẻ khác, tôi cũng có những ngày tháng cắp sách đến trường, rồi phụ giúp gia đình cho đến ngày tôi lên xe hoa về nhà chồng. Nói là xe hoa cho sang, chứ thực ra là chiếc xe 67 mà chồng tôi mượn của một người bạn. Nhớ lại, thời ấy còn khó khăn lắm, khi Việt Nam vẫn sống dưới chế độ bao cấp, chưa mở cửa như bây giờ. Đám cưới của tôi giản dị và mộc mạc, nhưng cũng chứa đựng bao kỷ niệm, có vui, có buồn. Tất cả đều đã qua đi, nhưng thỉnh thoảng tôi vẫn lôi ra để nhớ về những ký ức gắn liền với cuộc sống của mình. Ở nhà với cha mẹ, tôi phải lo cho các em, còn về nhà chồng, tôi cũng không kém phần tất bật. Gia đình chồng tôi là gia đình Công Giáo sùng đạo, mỗi sáng tôi dậy lúc 4 giờ sáng, đi lễ, xong lại vội vàng ăn sáng rồi chuẩn bị lên nương dâu, hay làm cà phê, nuôi tằm cho mẹ chồng. Bố chồng tôi mất sớm, trước khi tôi về ...
Hình ảnh
Sự giả dối và bình an, Ngày kia, có anh chàng hay huênh hoang tự đắc và luôn cho mình là thông minh, mọi thứ đều là nhất. Anh cảm thấy thật hãnh diện, vì anh giỏi hơn mọi người, anh có tất cả, tài năng, tiền bạc, và anh còn có cái tài nói dối mà làm người ta chả bao giờ biết được. Những mối quan hệ của anh cũng thật đẹp bề nổi nhưng trong thâm tâm anh, thì bạn bè chỉ là công cụ. Anh cứ mải mê sống như thế, cứ buông thả theo thói sống giả tạo mà anh vẫn thường sống. Một ngày nọ, anh bị một anh bạn của mình xỏ xiên lại, và huênh hoang hơn cả anh ta nữa, bằng việc khoe khoang của cải nhà anh ta. Chàng thanh niên lấy lòng bực tức, và thầm nhủ, lão già này, mi chỉ biết nói sạo ! Cứ như thế, ngày nào hắn cũng gặp bực tức, ngày nào cũng có chuyện để sinh sự với mọi người. Cho đến một ngày, anh gặp nàng Bình an. Đúng như tên gọi của mình, nàng dễ thương, e ấp, bẽn lẽn như một cô gái mới chập chờn tuổi xuân thì, nàng đẹp lắm, nước da nàng mịn màng và ửng hồng dưới cơn nắng nhẹ nhàng ...