Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ 2018
Hình ảnh
CON ĐƯỜNG TÌNH YÊU T ôi xin tạm gọi con đường mới hoàn thành là con đường tình yêu, à mà quên, tôi là Tú, một chàng tìm hiểu ngoại trú ,Dòng Anh em Hèn mọn, tỉnh dòng Thánh Phanxico Việt Nam. Tôi đang ở tại Nhà tìm hiểu Huynh Đệ Phan Sinh Đà Lạt, tại một ngôi nhà “nhỏ bé” trong đường Thánh Tâm, giáo xứ Du Sinh. Tôi đặt ngôi nhà nhỏ bé trong ngoặc kép, vì nhà thật to, nhưng chỉ có ba người ở thôi. Tôi giới thiệu vài nét về tôi và ngôi nhà tôi đang ở, thật ấm áp, nhà tôi có ba người, và tôi thường đặt cho tôi là ba, bạn Danh là Mẹ, vì quản lý tài chính  và lo việc trong nhà, còn em út  Kiên tôi đặt là con, vì em ấy thật ngây ngô, và đơn sơ trong mọi chuyện. Chuyện là thế này, tôi mới đến ở căn nhà này được 4 tháng, để hoàn tất việc học trên trường và chuẩn bị hành trang vào Nhà tìm hiểu Sài Gòn. Phía trước nhà tôi, là một con đường nhỏ, đường dân sinh, có cái tên rất Công Giáo, Anna. Hóa là nơi đây tất cả những con đường trong Giáo xứ đêu mang tên của các Vị Thánh. Ann
Hình ảnh
Ai nói Tu sĩ không biết yêu? Sinh ra trong kiếp nhân sinh, Thiên Chúa tặng ban cho mỗi người có một quả tim nóng trong tâm hồn, và trái tim ấy với khát khao mãnh liệt, khát khao yêu và được yêu. Trải qua những ngày trại, tôi cảm thấy thật hạnh phúc khi được đồng hành cùng các em thiếu nhi trong xứ, tôi thấy các em có một điều gì đó rất đơn sơ và dễ thương, từ lời nói đến hành động. Các em đến bên cạnh chơi đùa, giỡn với " Thầy", thầy trò chả còn một khoảng cách nào, kết quả l à mặt thầy lắm lem, đầy nhọ nhồi, tưởng như không còn chỗ nào nhận ra phần người nữa. Các em cần được yêu, và tôi cũng muốn được yêu. Tôi đã yêu các em, và các em cũng yêu tôi rất nhiều. Tôi cảm nhận tình yêu căng tràn ấy, tình yêu trong trắng đến tinh khôi, không bận vương những nhá nhem đêm tối, nhưng như vườn địa đàng, tình yêu ấy họa bằng thơ và nhạc. Kết thúc buổi trại, tôi cảm thấy tiếc nuối, vì đây là lần đầu tiên, nhưng cũng là lần cuối cùng tôi tham dự cùng các em, cháy cùng các em, nhưng chợt