Sự giả dối và bình an,


Ngày kia, có anh chàng hay huênh hoang tự đắc và luôn cho mình là thông minh, mọi thứ đều là nhất. Anh cảm thấy thật hãnh diện, vì anh giỏi hơn mọi người, anh có tất cả, tài năng, tiền bạc, và anh còn có cái tài nói dối mà làm người ta chả bao giờ biết được. Những mối quan hệ của anh cũng thật đẹp bề nổi nhưng trong thâm tâm anh, thì bạn bè chỉ là công cụ. Anh cứ mải mê sống như thế, cứ buông thả theo thói sống giả tạo mà anh vẫn thường sống. Một ngày nọ, anh bị một anh bạn của mình xỏ xiên lại, và huênh hoang hơn cả anh ta nữa, bằng việc khoe khoang của cải nhà anh ta. Chàng thanh niên lấy lòng bực tức, và thầm nhủ, lão già này, mi chỉ biết nói sạo !

Cứ như thế, ngày nào hắn cũng gặp bực tức, ngày nào cũng có chuyện để sinh sự với mọi người.
Cho đến một ngày, anh gặp nàng Bình an.
Đúng như tên gọi của mình, nàng dễ thương, e ấp, bẽn lẽn như một cô gái mới chập chờn tuổi xuân thì, nàng đẹp lắm, nước da nàng mịn màng và ửng hồng dưới cơn nắng nhẹ nhàng của mùa xuân. Nàng gặp chàng thanh niên và bắt đầu hỏi chàng về cuộc sống cô đơn của chàng, vì có lẽ, chả ai chơi nổi với con người của chàng.  Sự thanh tao và duyên dáng của nàng làm cho trái tim chàng thổn thức, và tự thấy sau bao nhiêu điều giả dối, chàng thật sự thấy xấu hổ,
chàng xấu hổ vì bản thân mình đã đành, nhưng xấu hổ bởi đứng trước nàng thật kiều diễm. Nhận thấy chàng, nàng thật biết điều, bởi vì nàng đã để ý chàng từ lâu, vì chàng cũng là một thanh niên đẹp trai mà dí dỏm, hay có tài ca hát.
Cả hai người ôm lấy nhau trong hạnh phúc, vì sự giả dối đã tan biến ngay khi tình yêu của họ kết trái đơm hoa. Tình yêu của họ đẹp như  vầng trăng rằm, như nhật nguyệt chiếu soi khắp bầu trời.
Như thế, cho dù sự giả dối có tinh ranh đi bao nhiêu nữa, cũng không thắng được chân lý và sự thật.
+ Pet. ThC Thanh Tú.

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này