
Cuộc đời con có Mẹ, Đà lạt ngày 28 tháng 10 năm 2016. S áng nay, trời Đà Lạt đã chính thức chuyển mình sang đông, trời se se lạnh, cây mai anh đào trước ngõ nhà đã rụng hết lá, chỉ còn trơ trọi mấy cành khô, đợi chờ một mùa xuân, để đâm chồi nảy lộc. Những cơn mưa phùn day dứt đã không còn, để nhường chỗ cho những cái nắng ấm áp mà chỉ có Đà Lạt mới có cảm giác này, bên hiên cửa sổ, vài tia nắng tạt vào phòng tôi, làm tâm hồn com lắng lại. Chả biết từ khi nào con luôn muốn viết về Mẹ, và Mẹ cũng là đề tài xuyên suất của con. Tạ ơn Trời cho con có Mẹ, tạ ơn đời đã cho con làm con của Mẹ, tạ ơn Mẹ vì đã cưu mang và săn sóc con, dưỡng dục và dành tất cả mọi điều tốt cho con, suốt đời này, con nợ Mẹ, con nợ Mẹ tình thương, con nợ Mẹ những bữa ăn Mẹ chịu đói để nhường cho con, con nợ Mẹ những giọt nước mắt, con nợ mẹ những đêm Mẹ thức trắng cho con ngủ say giấc, con nợ Mẹ những lúc con giận ...